Cung điện im lặng như tờ, chỉ có tiếng gió thổi nhẹ qua các khung cửa sổ đá, mang theo mùi thơm của hoa nhài từ khu vườn bên ngoài. Trần Thủ Độ ngồi trong căn phòng riêng, đôi mắt đăm chiêu nhìn bản đồ chiến lược của triều đình.
"Một quân cờ đã ngã xuống, nhưng cục diện vẫn chưa kết thúc." – Ông lầm bầm.
Những bước chân nhẹ nhàng vang lên, và Linh Lung, cùng với một lá thư mật, bước vào. Trần Thủ Độ vẫy tay, ra hiệu cho cô đến gần.
"Có tin tức gì mới?"
Linh Lung đưa lá thư, mắt nhìn thẳng vào ông, không chút sợ hãi.
"Từ phía phía nam, quân đội của Trần Hưng Đạo đã chuẩn bị di chuyển. Họ sẽ hành quân vào ngày mai."
Trần Thủ Độ gật đầu, đôi mắt thoáng chốc trầm ngâm.
"Vậy là mình phải nhanh chóng hành động trước khi họ đến gần. Lý Chiêu Hoàng vẫn còn quá yếu để đối mặt với thử thách lớn này."
Cảnh chuyển – Mật thất cung đình
An Nhiên đứng trong mật thất, đối diện với Bích Lân, tay cầm thanh kiếm dài, ánh mắt lạnh lùng, sắc bén.
"Ngươi không thể thoát khỏi đây. Tổ chức 'Tịch Ảnh' không phải là nơi cho kẻ yếu."
Bích Lân cười nhẹ, nhưng không đáp. Cô ta chỉ nhìn vào An Nhiên, đôi mắt đen láy như mực, ánh lên một sự tự tin kỳ lạ.
"Ngươi nghĩ mình có thể ngăn cản được chúng ta sao? Chỉ là một con cờ trong một bàn cờ lớn."
An Nhiên bước một bước về phía trước, ánh mắt không rời khỏi đối thủ.
"Không phải cờ, mà là người chơi. Mọi trò chơi đều có thể bị đảo ngược nếu người chơi biết cách thay đổi nó."
Ngay lập tức, cả hai lao vào nhau, kiếm va chạm vang lên những tiếng leng keng sắc lạnh. Dưới những ánh đuốc mờ ảo, cuộc đấu tay đôi diễn ra không ngừng nghỉ.
Cảnh chuyển – Đại điện triều đình
Trong đại điện, Lý Chiêu Hoàng ngồi trên ngai vàng, đôi mắt vô hồn nhìn xuống các quan lại trong triều. Bên dưới, những đại thần đang tranh luận về tương lai của đất nước, về chiến lược bảo vệ biên giới, về sự xuất hiện của các lực lượng đối kháng đang âm thầm hoạt động.
"Hoàng hậu, quân Trần Hưng Đạo sẽ hành quân vào sáng mai. Cần phải chuẩn bị ngay lập tức." – Một quan lại lớn tiếng báo cáo.
Lý Chiêu Hoàng cúi đầu, bàn tay khẽ nắm chặt. Cuộc chiến này không chỉ là chiến tranh ngoài biên giới, mà còn là cuộc chiến tranh trong lòng triều đình. Những người xung quanh có thể dễ dàng thay lòng đổi dạ, đặc biệt là khi quyền lực đang ở ngay trước mặt họ.
"Lý Trường, ngươi sẽ đi dẫn đầu đội quân phía nam. Nhưng nhớ kỹ, mọi quyết định phải tuân theo mệnh lệnh của ta." – Lý Chiêu Hoàng nói với giọng lạnh lùng.
"Vâng, Hoàng hậu." – Lý Trường cúi đầu, nhưng trong ánh mắt của hắn thoáng lên một sự nghi ngờ.
Cảnh chuyển – Mật đạo hoàng cung
An Nhiên và Linh Lung vội vã chạy qua các hành lang u ám, bước chân nhanh và dứt khoát. Họ đã vừa thoát khỏi sự truy đuổi của đội quân mật thám.
"Có vẻ như trò chơi này không đơn giản như chúng ta nghĩ." – Linh Lung lên tiếng, tay siết chặt cây kiếm.
"Tất cả những gì họ muốn là quyền lực. Và để có được quyền lực, họ không ngần ngại làm bất cứ điều gì." – An Nhiên đáp, mắt nhìn xa xăm.
Cô biết rằng, dù thế nào, cuộc đấu trí giữa cô và Trần Thủ Độ mới chỉ bắt đầu. Ông ta là một người chơi khôn ngoan, và dù có âm mưu gì, ông ta cũng sẽ không dễ dàng để lộ chân tướng.
Đột nhiên, Linh Lung kéo An Nhiên lại, giọng nói khẽ nhưng đầy lo lắng:
"Đằng sau chúng ta… có người theo dõi."
An Nhiên lập tức rút thanh kiếm từ thắt lưng, sẵn sàng đối phó. Một bóng người nhanh chóng lao về phía họ, đó là Tế Hồn Sư, người chuyên sử dụng cổ thuật để điều khiển thần khí.
Cảnh chuyển – Cuộc chiến cuối cùng
Trên một đỉnh núi hoang vắng, nơi không ai có thể nghe thấy tiếng gió, An Nhiên và Linh Lung đang đối đầu với Tế Hồn Sư. Hắn ta đứng ở phía đối diện, hai tay giơ lên trời, điều khiển một luồng sức mạnh kỳ lạ, kéo những tảng đá lớn từ dưới lòng đất lên.
"Cảnh giới này không phải người thường có thể chống lại." – Tế Hồn Sư cười, giọng nói u ám.
An Nhiên không nói gì, mà chỉ lặng lẽ đứng im, nhìn vào đối thủ.
"Người chơi, luôn biết cách làm thay đổi trận cờ, đúng không?" – Cô thì thầm, trước khi rút một vật từ trong túi ra.
Đó là hệ thống điều khiển cổ xưa, mà cô đã tìm được trong cuốn sách của ông nội Linh Lung. Một cách để đối phó với cổ thuật, khiến mọi sự kiểm soát của Tế Hồn Sư trở nên vô nghĩa.
Kết thúc chương – Lựa chọn quyết định
Cuộc đấu kết thúc trong sự im lặng đáng sợ. Tế Hồn Sư, sau khi bị mất đi nguồn lực, biến mất vào bóng tối. Nhưng sự yên tĩnh đó chỉ là tạm thời. Chỉ còn một quyết định duy nhất: tiếp tục chiến đấu hay lùi bước, vì tất cả đều là một phần của trận cờ quyền lực.
"Trận chiến này không thể có hồi kết. Chúng ta phải tìm cách thay đổi nó." – An Nhiên nghĩ thầm trong lòng.