Cherreads

VÕ ĐẾ THỊNH THẾ

Lam_Nguyen_van
28
chs / week
The average realized release rate over the past 30 days is 28 chs / week.
--
NOT RATINGS
445
Views
VIEW MORE

Chapter 1 - Chương 1: Vết nức trong dòng thời gian

Tiếng còi xe cấp cứu rít lên như xé toạc đêm khuya.

An Nhiên choàng tỉnh, đầu đau như búa bổ. Ánh đèn chớp nháy, tiếng người la hét, và mùi máu tanh hòa trong mùi khói xăng dầu.

Cô không nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra.

Chuyến xe trở về từ hội thảo sử học, đoạn đường núi hiểm trở, mưa tạt trắng trời. Cô chỉ nhớ... một cú va mạnh, và tiếng la cuối cùng của người bạn ngồi bên:

"Nhiên! Cẩn thận!"

Rồi bóng tối.

Lúc mở mắt, cô không còn ở đó.

Không còn xe cứu thương. Không còn trạm xá. Không còn còi hú.

Chỉ còn rừng.

Một cánh rừng rậm, âm u, mù sương, gió thổi rít lên như tiếng khóc nghẹn của lịch sử.

Và... tiếng ngựa phi, tiếng giáp sắt va vào nhau, tiếng người hô to bằng một thứ tiếng Việt cổ xưa, trang trọng, pha chút âm điệu của thế kỷ đã mất.

An Nhiên lảo đảo đứng dậy.

Cô vẫn mặc bộ đồ hiện đại – quần jeans, áo khoác da và chiếc balo đeo chéo, nhưng xung quanh, những người đang nhìn cô như thể nhìn thấy... một con quái vật.

"Ma quỷ! Có ma nữ từ trời rơi xuống!"

Một người hét lên, lùi lại.

"Đừng! Đó là yêu tinh phương Bắc gửi tới hại đại quân!"

Một kẻ khác rút đao.

An Nhiên chưa kịp phản ứng thì từ xa, một tiếng hô dõng dạc vang lên:

"Khoan đã!"

Một người đàn ông cưỡi ngựa tiến lại.

Hắn mặc khôi giáp tướng quân, mắt sắc như dao, nhưng ánh nhìn lại ngập tràn nghi hoặc. Hắn không nói thêm, chỉ vung tay ra hiệu. Lính lập tức áp sát, trói cô lại, như bắt một gián điệp giữa doanh trại tiền tuyến.

Ba ngày sau, An Nhiên tỉnh lại trong một nhà giam ngầm, hầm đá lạnh ngắt, dưới lòng đất.

"Ngươi là ai? Người của Chiêm Thành? Hay Nguyên Mông?"

Giọng tra hỏi sắc lạnh. Người đàn ông kia – nay không còn giáp trụ, chỉ mặc áo lụa đen, nhưng thần thái chẳng khác gì một hoàng tử chỉ huy đại cục.

An Nhiên mím môi. Cô chưa kịp trả lời thì giọng nói trong đầu bật vang:

[Hệ thống "Ký ức Lịch sử – Việt Hồn"] khởi động.

Thời gian định vị: Khoảng năm 1225 – cuối triều Lý, giao thời Trần.

Cảnh báo: Cấm tiết lộ thân phận. Cấm thay đổi lịch sử quá đà.

Bắt đầu kích hoạt chế độ "Phản ứng sinh tồn".

Cô kinh hãi.

Đây là... xuyên không thật sao? Không phải mơ?

"Ta là... người lạc mất quê hương, không nhớ rõ gốc gác," cô cẩn trọng đáp, mắt nhìn thẳng, giọng bình tĩnh đến ngạc nhiên.

Người đàn ông trầm ngâm. Một ánh nhìn lướt qua khiến cô rùng mình.

Nhưng rồi, hắn nở nụ cười nhạt.

"Ngươi nói như thể vừa từ trên trời rơi xuống."

(Còn thật hơn ngươi nghĩ đó, người anh trai đầy sát khí ạ...) – An Nhiên nghiến răng trong lòng, nhưng vẫn cúi đầu đáp lễ.

Tối đó, trong căn phòng cũ kỹ nơi cô bị giam lỏng, An Nhiên tựa vào tường, nghe hệ thống thì thầm:

[Gợi ý nhiệm vụ 1]: Sống sót qua cuộc thanh trừng nội gián trong ba ngày tới.

[Gợi ý nhiệm vụ 2]: Tìm hiểu thân phận thật sự của người đàn ông đã tha chết cho cô.

[Gợi ý nhiệm vụ 3]: Kích hoạt tuyến thời gian chính trị – đối đầu Trường Sinh Giáo.

An Nhiên bật cười khẽ – tiếng cười cay đắng và khinh thường.

"Lịch sử à? Thì ra mày không phải là cuốn sách nữa... mày là trò chơi sinh tồn."